Sớm tinh mơ, chị Thanh thức dậy khi nghe thấy chim hót líu lo trên cành. Chị nhẹ nhàng rời phòng, ra sân tập thể dục, tưới hoa, hít hà không khí trong lành. Thỉnh thoảng, buổi sớm cuối tuần, chị hay cùng con trai chạy xe đạp ra bờ biển ngắm bình minh, nghe tiếng sóng rì rào.

Hơn 1 năm rời thành thị về quê nhà sinh sống, cuộc sống của chị Nguyễn Hồng Thanh (45 tuổi) thay đổi hoàn toàn. Không còn những buổi sáng vội vã lao vào dòng xe chật cứng, nhích từng cm giữa đường phố Sài Gòn, chị Thanh sống chậm hơn, an yên hơn.

“Mỗi sáng thức dậy ở khung cảnh thanh bình nơi quê nhà, mình cảm thấy tự do, tự tại như đang ở một khu nghỉ dưỡng, một homestay xinh đẹp”, chị Thanh tâm sự.

{keywords}

Ngôi nhà xinh xắn tại quê nhà của chị Thanh

Chị Hồng Thanh vốn sinh ra và lớn lên tại thành phố Vinh, Nghệ An. Từ năm 1995, chị chuyển ra Hà Nội học tập, làm việc. Đến năm 2015, chị Thanh lại tiếp tục đưa hai con trai vào thành phố Hồ Chí Minh sinh sống.

“Mình là người rất yêu quê hương nhưng do hoàn cảnh cuộc sống, công việc mà nhiều năm phải xa quê. Lúc nào mình cũng ấp ủ ý định sẽ về quê sống gần bố mẹ, hòa mình với thiên nhiên. Dịch Covid-19 ập tới khiến mình quyết định về quê sớm hơn”, chị Thanh chia sẻ.

Đầu năm 2020, chị Thanh sống trong một căn hộ nhỏ trên tầng 19 ở quận 2, thành phố Hồ Chí Minh. Hàng loạt thông tin về ca mắc mới Covid-19 khiến chị lúc nào cũng nơm nớp lo sợ mỗi lần đi thang máy, đến cơ quan…

“Mình có khoảng 2 tuần lo lắng tới mất ngủ. Sau 2 tuần đó mình quyết định xin chuyển công tác về quê nhà Nghệ An, chuyển trường cho con trai thứ hai (con trai lớn đã học đại học) và rời phố về quê sinh sống”, chị Thanh chia sẻ.

{keywords}

Mảnh đất ở quê nhà của chị Thanh trước đây

Khi về Nghệ An, chị Thanh không trở về ngôi nhà của cha mẹ ở thành phố Vinh mà tìm về mảnh đất của ông bà nằm ven biển Cửa Lò. Khu đất này đã có từ thời ông bà nội chị Thanh còn sống, là nơi lưu giữ nhiều kí ức tuổi thơ của chị.

“Cả gia đình mình rời quê ra thành phố lập nghiệp. Lâu nay, mảnh đất bị bỏ hoang, chỉ có một căn nhà nhỏ là nơi lễ, Tết cả nhà tìm về”, chị Thanh chia sẻ.

{keywords}

Khu đất bị bỏ hoang nhiều năm

Trên mảnh đất hơn 700m2 của gia đình, chị Thanh thuê kiến trúc sư thiết kế một ngôi nhà 150m2, nằm kề ngôi nhà cũ chừng 40m2 của ông bà chị. Chị muốn lưu giữ nếp nhà xưa để luôn thấy kí ức tuổi thơ. Ngôi nhà mới có 3 phòng ngủ nhỏ xinh, 1 phòng khách, 1 phòng ăn và 1 gác lửng để thờ cúng hay ngồi tĩnh tâm.

“Mình muốn ngôi nhà nho nhỏ thôi nhưng ấm áp, hài hòa không gian làng quê. Nhà chủ yếu có hai mẹ con sống nên nếu quá rộng sẽ trống trải. Thỉnh thoảng, mình đón bố mẹ, người thân về nghỉ ngơi. Căn nhà trở thành homestay, resort tại gia của cả gia đình”, chị Thanh hạnh phúc chia sẻ.

{keywords}

Phòng khách nhỏ xinh với cửa kính tròn cách điệu, cầu thang kết hợp kệ để đồ

{keywords}

Không gian bên ấm cũng tại phòng khách khi lên đèn

{keywords}

Phòng ăn với cửa sổ lớn kết nối ra khuôn viên vườn

Xung quanh nhà chị tự làm tường bao, cải tạo khu vườn hoang thành góc trồng cây ăn trái, trồng rau, làm bể cá, dựng tiểu cảnh. Cây mít mấy chục năm tuổi do ông nội trồng, chị Thanh giữ lại để làm kỉ niệm.

Trước đây khi còn sống và làm việc ở thành phố, cứ vài tuần chị lại đặt vé đưa các con về quê hay đi du lịch. Chị Thanh thường tìm đến những khu nghỉ dưỡng có không gian sân vườn rộng, thoáng đãng để “trốn” khói bụi, ồn ào phố thị, để tâm hồn có thể nhẹ nhàng, an yên hơn.

“Ngôi nhà của mình hoàn thiện sau 6 tháng. Khi chuyển vào ở, mình bắt tay thiết kế, xây dựng khuôn viên. Những chi tiết mình thích ở các resort từng đến trước đây, mình tái hiện lại trong khu vườn”, chị Thanh chia sẻ.

{keywords}

Phía sân trước nhà có bể cá cảnh, một cây sake lớn

{keywords}

Bên hông nhà, chị Thanh trồng cây ăn trái, đặt bàn uống trà hay tổ chức tiệc ngoài trời

{keywords}

Chị Thanh tự trồng rau xanh để nấu bữa ăn cho gia đình

{keywords}

Khu chòi trên mái nhà để ngồi uống trà, ngắm hoa buổi tối

{keywords}

Góc phòng tấm “chill” như ở các khu du lịch nghỉ dưỡng

Chị Thanh vui vẻ kể, bạn bè đến thăm, ai cũng khen chị trẻ ra vài tuổi. “Công việc của mình ở quê bớt áp lực hơn so với thành phố nên mình có thời gian chăm sóc bố mẹ, con trai và bản thân. Trước đây, lúc khỏe nhất mình cũng chỉ chạy được 6km nhưng về đây mình có thể chạy bộ 15 – 20km ven bờ biển”, chị Thanh nói.

{keywords}

Chị Thanh bất ngờ khi sau nửa tháng về quê, bệnh chảy nước mắt lâu nay của chị tự khỏi mà không cần uống thuốc, điều trị.

“Trước đây mắt mình rất kém, thường xuyên bị chảy nước mắt. Nhiều khi mình buồn, lo lắng vì đôi mắt ngứa, khó chịu, chạy chữa khắp nơi không thuyên giảm. Mình thậm chí không thể trang điểm do nước mắt chảy sẽ làm lem nhem hết. Bác sĩ nói bệnh này khó điều trị. Không ngờ về đây, ở trong môi trường trong lành, mắt mình lại tự khỏi”, chị hạnh phúc nói.

Con trai chị Thanh cũng nhanh chóng thích nghi với môi trường học tập, sinh sống mới. Cậu bé 10 tuổi vốn có hệ hô hấp kém, bị hen, thường xuyên mệt mỏi khi ở thành phố nhưng trở về quê thì khỏe hẳn ra. Ngoài giờ học, cậu bé thích thú cùng mẹ chăm vườn, nướng ngô, khoai ngoài sân nhà, chăm sóc ông bà…

{keywords}

Ngoài giờ học, con trai chị Thanh rất thích vui chơi trong khu vườn của mẹ

{keywords}

Chị Thanh thường cùng con trai nướng ngô, khoai – những điều chị rất thích khi còn nhỏ

Trước đây chị Thanh rất hay đi du lịch. “Mình bay nhiều đến nỗi đã có thẻ VIP của hãng hàng không từ nhiều năm nay”, chị Thanh nói. Khi ở Sài Gòn, chị thường xuyên đi Đà Lạt, tìm về những khu homestay, resort xa trung tâm, vắng vẻ với khuôn viên rộng, nhiều cỏ cây, hoa lá. Từ ngày bỏ phố về quê, căn nhà trở thành nơi du lịch tại gia của mẹ con chị Thanh.

{keywords}

Dịp Tết Nguyên Đán, chị Thanh tự tổ chức các hoạt động gói bánh chưng, trang trí nhà cửa để con có nhiều kỉ niệm đẹp

Linh Trang (Ảnh: NVCC)